Hồ Như Huyền Thoại (audio)

“Hình như người đàn bà luôn cô đơn với chính mình và luôn phải tự vượt từ nỗi cô đơn này đến nỗi cô đơn tiếp theo … Làm sao anh hiểu được nỗi cô đơn đáng sợ đó khi anh chưa bao giờ có những đêm dài mất ngủ một mình gậm nhấm những…

về với bình yên …

người về nơi mùa trăng treo ngược khoảng giao mùa lung lay vào cơn mơ lãng đãng và lũ lá vàng đang rơi …. Về một chuyến ấu thơ cùng người chơi lại trò chơi làm nhà những cái ống bê tông tròn to chứa nụ cười non trẻ cây kẹo kéo vàng ngây chia…

Về Với Bình Yên …

(cảnh báo: truyện không… ngắn :-)) Quỳnh Lâm bước từng bước nhỏ, chậm rãi, từ tốn, trên cái lối mòn dẫn từ căn nhà chính của bố mẹ đến căn nhà nhỏ của anh Quang nằm phía cuối khu vườn rộng. Quỳnh Lâm nhẩn nha đá đá những chiếc lá khô trên đường đi, tay…

món quà …

(cuộc đời có những món quà làm bối rối người được nhận vì không biết mình có xứng đáng hay không … đây là một trong những bất ngờ vô giá đó … cám ơn em đã cho tôi một kỷ niệm đẹp … tôi bỏ vào đây cùng với những con chữ ngây ngô…

Little Rose…

Tôi không phải là một đứa siêng đạo, ngoài đạo ăn, đạo ngủ và đạo shopping.  Nhưng Chúa vốn thương những kẻ tội lỗi nên có cách an bày riêng của Ngài.  Thế nên cho dù dọn nhà đi đâu thì chung quanh nhà tôi cũng đầy là nhà thờ.  Vậy là có muốn lười…

Từ Kiếp Nào …

Vũ hiền ơi là hiền. Hình như cả đời Vũ chưa hề biết giận ai bao giờ. Lúc nào Vũ cũng cười, ngay cả những khi bị mắng oan, bị hờn dỗi cấu nhéo vô lý, Vũ cũng vẫn cười. Ngoài cái tính hiền và cái “tật” hay cười Vũ còn thích làm công tác…

… vết mơ

Là buổi sáng mùa đông những con đường vẫn hồn nhiên ngủ vùi trong sương đục màu tháng chạp im thinh một cơn buồn nhè nhẹ… trôi Đêm vẫn còn nuối tiếc chưa chịu đi ngày thì vẫn còn nghi ngại chưa kịp đến Ở giữa khoảng không mơ hồ lãng đãng đó là dòng…

Nửa Vầng Trăng …

Đôi khi tôi cứ tự hỏi không biết tôi và Khương có thật sự có họ hàng với nhau hay không ? Hỏi một mình thế thôi chứ cho kẹo cũng chẳng dám đem cái thắc mắc to gan lớn mật đó ra nói với một người thứ hai nào khác, ngay cả với Khương…

CÕI VỀ…

Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt Rọi suốt trăm năm một cõi đi về (Một Cõi Đi Về – Trịnh Công Sơn) Trong cái thinh lặng của đêm, cái bùi ngùi cô đọng sót lại cuối cơn…